Chiều vào cuối tuần, khu dã ngoại công viên trở thành tấp nập, sầm uất rộng lớn ngày thông thường. Cũng cần thôi, đấy là thời hạn trân quý nhưng mà người xem rất có thể thích hợp nhằm thư giãn giải trí và xả stress sau đó 1 tuần tất bật. Khác với bao nhiêu ngày trước, trời mưa tầm tã dằng dai xuyên suốt một ngày dài.
Hôm ni, trời dường như làm mát mẻ rất là nhiều, khung trời xanh xao nhập như color ngọc, thêm thắt hình mẫu nắng và nóng nhẹ nhõm phết lên từng điểm khiến cho xung xung quanh trở thành thông thoáng đãng và thoải mái.
Thằng Tiến đang được miệt mài gọi cuốn truyện Conan bên trên tay. Nó ngồi bên trên ghế đá white, ở kề bên là cái túi nhỏ đựng xấp vé số. Ánh đôi mắt nó dán chặt nhập cuốn truyện, lướt kể từ bên trên xuống rồi khẽ lật banh từng trang, chẳng quan hoài tất cả xung xung quanh.
Đáng lẽ thời điểm hiện nay nó cần chuồn buôn bán vé số cho tới kịp giờ trả tuy nhiên may mắn là chỉ từ vài ba tờ sau cuối. Sáng giờ cũng bán tốt tương đối nên nó nhẩn nhơ ngồi gọi vui chơi giải trí. Gió mơn man qua chuyện từng lọn tóc của chính nó rồi xà nhập mái đầu khiến cho phần cái khẽ tơi lên.
Đang để ý gọi thì nó thấy với cái gì bại liệt cọ cọ bên dưới chân bản thân. Nó tương đối giật thột rồi cúi xuống coi. Hóa đi ra là 1 con cái mèo tam thể nhỏ đang được dụi nguồn vào chân nó. Từ cái mồm bé xíu xinh của con cái mèo vạc đi ra những giờ meo meo.
Thằng Tiến fake tay ẵm nó lên rồi vuốt ve sầu. Con mèo nhỏ chỉ tầm nhị bàn tay, cứng cáp cỡ nhị mon tuổi hạc. Tiến do dự tự động chất vấn ko biết mèo kể từ đâu cho tới, với cần mèo lãng phí hoặc mèo bị lạc. Lát sau, con cái mèo nhỏ đang được ở yên lặng bên trên người thằng Tiến, đôi mắt nhắm nghiền yên lặng giấc. “Đúng là hình mẫu loại dễ dàng dãi” - Tiến cười cợt trách móc.
Chừng nửa giờ sau, khi hoàn thiện xong xuôi cuốn truyện, thằng Tiến xoay chuồn trở lại vẫn ko thấy ai đi tìm kiếm con cái mèo. Nó bèn ra quyết định ôm con cái mèo theo đòi theo người vì thế kinh hoảng nhằm lại có khả năng sẽ bị người không giống bắt thất lạc, hoặc fake sử với con cái chó này xung quanh trên đây tiếp tục cắm nó. Vừa chuồn nó vừa vặn không ngừng nghỉ vuốt ve sầu con cái mèo, nhập đầu nghĩ về cho tới cảnh đem về căn nhà.
* * *
- quý khách hàng ơi, với cần con cái mèo này các bạn nhặt được không?
Tiếng thưa vạc đi ra trước mặt mũi thằng Tiến là của một đứa đàn bà. Tiến đang được ngồi kiểm đếm lại bao nhiêu tờ vé số thì ngước đầu lên kinh ngạc. Đứa đàn bà đem cái váy đầm color hồng nhiều năm ngang gối, tóc thắt bím nhị mặt mũi, bên trên đầu còn mua sắm cặp tóc gold color. Nó nhìn thằng Tiến với ánh nhìn sung sướng, chính xác là quan sát về phía con cái mèo đang được ở ở kề bên.
- Đúng rồi, trong ngày hôm qua tớ nhặt được nó ở trên đây nè.
- Thế là đích rồi, suôn sẻ quá. Cho tớ van lại bé xíu Bắp nhen các bạn.
- Bé Bắp?
- Nó là tên gọi con cái mèo ấy.
- Mà sao cậu lại biết tớ đang được lưu giữ con cái mèo rồi sắp tới tìm?
- Hôm qua chuyện tớ fake bé xíu Bắp sắp tới nghịch tặc chẳng may bị lạc thất lạc, tớ đi tìm hoài nhưng mà ko thấy. May sao cho tới khi ấn định trở lại thì với cùng một chưng bảo rằng với cùng một các bạn nhỏ khi nãy ẵm con cái mèo đi qua. Có vẻ như chưng ấy thân quen chúng ta nên thưa tớ ngày mai trở lại chất vấn demo vì thế thời nay các bạn cũng ghé thăm trên đây. Nên ngày hôm nay tớ quay về kỳ vọng được gặp gỡ các bạn.
Nghe nhỏ đàn bà kể, thằng Tiến tưởng tượng nhập đầu người chưng bại liệt đó là chưng Năm Thìn, ngồi sửa xe pháo tức thì góc lối, cạnh khu dã ngoại công viên.
Bình thông thường thời nay trải qua thằng Tiến cũng xin chào chưng một giờ, đua phảng phất với van tợp ly trà đá cho tới nâng khát. Bác chất lượng tốt bụng, hoặc thăm hỏi Tiến nên tính đi ra cũng có thể có một chút ít thân ái tình.
- Thì đi ra là vậy. Hôm qua chuyện tớ với ngồi đợi ở trên đây nhưng mà ko thấy ai cho tới nên đành đem nó về, thấy tội nghiệp bé xíu quá.
- Thật cảm ơn cậu nhiều lắm. Tớ cứ tưởng là lạc thất lạc Bắp luôn luôn rồi.
Nói rồi, thằng Tiến trao lại bé xíu Bắp cho tới đứa đàn bà. Định bụng dọn dẹp đồ vật rồi đi ra về thì nhỏ đàn bà chợt banh lời:
- Cậu ơi, căn nhà cậu với thời gian gần đây ko, nếu như tiện thì cậu ghé căn nhà tớ nghịch tặc vì thế đã hỗ trợ tớ lưu giữ bé xíu Bắp nè.
- Tớ cũng ở thời gian gần đây. Nhưng nhưng mà... tớ lo ngại lắm.
- Không sao đâu, căn nhà tớ dễ dàng lắm.
Vừa thưa dứt câu nói., nhỏ bại liệt vụt chạy chuồn. Lát sau quay về dẫn theo đòi một người phụ nữ giới.
- Đây là u tớ nè.
- quý khách hàng này chung con cái mò mẫm bé xíu mèo á u. Mẹ cho mình ấy cho tới căn nhà bản thân nghịch tặc nha.
- Là con cháu hả? May quá, trong ngày hôm qua nhỏ Ly cứ khóc xuyên suốt, cũng may với con cháu chứ không cần...
- À dạ, không tồn tại gì đâu ạ, bên trên con cháu cũng mến mèo...
- Vậy con cái cho tới căn nhà nghịch tặc với con cái cô nha. Nhà cô cũng thời gian gần đây, nhằm cô chở con cái cho tới cũng khá được.
Thằng Tiến nghe xong xuôi vẫn còn đó đang được lưỡng lự. Nó ghi nhớ lại câu nói. dặn dò của tía là ko được theo đòi người kỳ lạ. Định bụng kể từ chối nên thằng Tiến viện lý do:
- Tại con cháu còn cần chuồn buôn bán nữa, nên là...
- Còn từng nào tờ nhằm cô mua sắm không còn cho tới.
Nghĩ lại thì nhị u con cái rỉ tai vô cùng nhẹ dịu, và nhìn không tồn tại vẻ gì là kẻ xấu xa. Sau một hồi lưỡng lự, nó tấn công liều lĩnh gật đầu đồng ý.
* * *
Chừng năm phút ngồi bên trên xe pháo, nó cảm nhận thấy mừng rỡ sướng vô nằm trong. Lần trước tiên nó được chuồn xe pháo ôtô, với ghế nệm và máy mức giá phả phả phả. Nó yêu thích nhìn không còn mặt mũi này lịch sự mặt mũi bại liệt. Ngồi nhập xe pháo, nó nhượng bộ như tạm thời gạt bỏ đứa bạn mới nhất thân quen và bé xíu mèo nhưng mà chỉ triệu tập nhìn nhìn lối sá.
Ngôi căn nhà trang trọng sinh ra trước đôi mắt Tiến khi vừa vặn bước xuống xe pháo. Nó theo đòi chân nhị u con cái vào trong nhà. Cảnh trí nhập căn nhà lại một đợt nữa khiến cho nó cần trằm trồ, ngưỡng mộ.
Nó ko khi nào được vào một trong những tòa nhà đẹp mắt như vậy này. Sở bàn và ghế được làm bằng gỗ, đèn trần thả chùm rồi cả bao nhiêu tranh ảnh rộng lớn treo bên trên tường. Nó để ý cho tới cái hồ nước cá rộng lớn vì thế kính được ốp trực tiếp nhập tường với đầy đủ loại cá ăm ắp sắc tố.
- Hai đứa ngồi nghịch tặc nhen, u nhập phòng bếp nấu bếp trên đây.
Nó được nhỏ các bạn dẫn cho tới phòng tiếp khách, điểm có thêm cái TV to tướng oạch.
- quý khách hàng đợi bản thân chút.
Nói xong xuôi, nhỏ đàn bà chạy lên lầu, thằng Tiến ngồi khép nép lặng âm thầm nhìn toàn cỗ không khí tòa nhà. Nó xuýt xoa vì thế tất cả ở trên đây cứ như ở thiên lối, thiệt sự khác lạ với mái ấm nhỏ bé xíu của chính nó. Lát sau nhỏ các bạn đem xuống cả thùng loại nghịch tặc, này là lego, xếp hình, bao nhiêu cỗ robot và cả loại nghịch tặc tinh chỉnh.
Mắt thằng Tiến sáng sủa rực lên đi ra vẻ hào hứng trước vô số khoản loại nghịch tặc trước đôi mắt. Nó “wow” lên một giờ ăm ắp vẻ kinh ngạc. Tay nó vân vê từng hình mẫu một, trong tâm tự động dưng trào lên bao niềm sung sướng, mừng rỡ sướng. Nhìn qua chuyện nhỏ các bạn, nó hỏi:
- Tất cả là của cậu sao?
Nhỏ đàn bà gật đầu xác nhận.
- Cậu mến vật gì cứ lấy nghịch tặc chuồn, u tớ mua sắm cho tới tớ nhiều lắm.
- Thiệt vậy sao?
- Thiệt nhưng mà. - nhỏ Ly nháy đôi mắt xác nhận - Mà cậu thương hiệu gì? Nãy giờ tớ chưa chắc chắn thương hiệu cậu.
- Tớ thương hiệu Tiến.
- Cậu trước giờ không được nghịch tặc bao nhiêu khoản loại này sao?
- Đúng rồi. Nhà tớ không tồn tại chi phí để sở hữ bọn chúng.
Giọng thằng Tiến trở thành nhỏ hẳn chuồn, hình mẫu đường nét buồn buồn phảng phất bên trên khuôn mặt của chính nó.
- Cậu kể tớ nghe về căn nhà cậu chuồn. Tại sao cậu lại chuồn buôn bán vé số?
Thằng Tiến cố con xe tinh chỉnh nhập tay, vừa vặn xoay xoay vừa vặn kể. Nhà nó trước khi cũng khá được xem là khá fake, tuy nhiên tía này lại thích hợp bài bạc đề đóm. Chẳng bao nhiêu chốc căn nhà nó rớt vào tình cảnh túng túng quẫn, thiếu thốn trước hụt sau.
Dăm tía bữa lại sở hữu người cho tới yêu cầu nợ, siết căn nhà. Lâu dần dần thua thiệt bạc, sụp đổ nợ cần buôn bán chuồn đồ vật nhập căn nhà. Mẹ nó ko Chịu đựng nổi cảnh bại liệt nên quăng quật đi tìm người không giống. Lúc bại liệt thằng Tiến mới nhất năm tuổi hạc. Mọi chuyện được tía kể cho tới nghe khi nó nhập lớp tía.
Từ mái ấm khang trang, rộng thoải mái, giờ trên đây nhị tía con cái nó cần ở nhập căn chống trọ ọp ẹp chỉ rộng lớn mươi mét vuông. Sau biến đổi cố bại liệt, tía nó trầm tư, khổ cực vì thế tội lỗi của tôi. Cuối nằm trong tía nó thay cho thay đổi nhằm tái hiện cuộc sống.
Ba nó thực hiện người công nhân cho tới nhà máy cơ khí, ngày đi làm việc tối mới nhất quay trở lại. Nó được tía gửi gắm cho tới dì láng giềng băn khoăn ăn uống hàng ngày.
Hàng tuần, bữa tối khi rảnh rỗi nó chuồn buôn bán vé số, riêng biệt loại bảy, công ty nhật buôn bán một ngày dài. Nghe xong xuôi mẩu chuyện, nhỏ Ly sụt sịt như chuẩn bị khóc:
- Tội nghiệp cậu quá.
- Không sao đâu, tớ cũng thân quen rồi nhưng mà.
Đã năm năm Tính từ lúc ngày loại bỏ, u nó đang chưa một thứ tự quay trở lại thăm hỏi. Thằng Tiến cũng ko trách móc giận dỗi gì u, đơn thuần trong tâm thấy thiếu hụt tương đối rét kể từ u. Đã bao thứ tự nó chợt động lòng thấy lúc bao nhiêu đứa các bạn với u chở đến lớp, đưa theo ăn đi dạo rồi còn được chăm lo. Nó thèm được như vậy tuy nhiên này đạt được.
Nỗi nhức ấy tăng trưởng trong mỗi năm mon nó sinh sống nằm trong tía.
Giờ trên đây, tía nó đang được chí thú thực hiện ăn, không hề thích hợp bài bạc. Ba nó không nhiều thưa hơn trước đây tuy nhiên khi nào thì cũng quan hoài, lo ngại cho tới thằng Tiến.
Dường như ông mong muốn chuộc lại tội trạng của ngày trước, đã trải cho tới u nó cần loại bỏ. Nhìn tình cảnh của tía, nó cũng hiểu rõ sâu xa được phần này nên đành thích nghi với cuộc sống đời thường thời điểm hiện tại.
- Hôm này cậu rảnh, cứ qua chuyện căn nhà tớ nghịch tặc hen, tía u tớ dễ dàng lắm.
Nhỏ Ly bất thần lên giờ nhằm “cứu” thằng Tiến thoát khỏi những ý nghĩ về về quá khứ.
- Nhưng nhưng mà... cậu ko lo ngại khi thi đấu với tớ sao? Nhà tớ túng thiếu, còn căn nhà cậu thì...
Ngại gì chứ. Cậu giờ là các bạn tớ nhưng mà.
* * *
Thế là kể từ hôm ấy, đua phảng phất vào cuối tuần thằng Tiến lại sở hữu thời điểm ghé thăm hỏi căn nhà nhỏ các bạn. Ba u Ly đã và đang thân quen dần dần với việc xuất hiện của Tiến. Họ vẫn vô cùng sung sướng thấy lúc nhị đứa nhỏ vui đùa bên nhau. Thằng Tiến ngoan ngoãn và lễ phép tắc nên bọn họ ko kể từ chối điều gì.
Có những hôm, Ly và Tiến lại gặp gỡ nhau ở khu dã ngoại công viên, tức thì cái ghế đá nhưng mà nhị đứa chuyện trò thứ tự trước tiên. Tất nhiên là vẫn đang còn sự xuất hiện của bé xíu Bắp.
* * *
Hôm ni, này lại xuất hiện ở khu dã ngoại công viên như từng khi. Vừa cho tới điểm, đang được thấy nhỏ Ly ngồi ở bại liệt sẵn. Nhỏ ôm bé xíu Bắp trong tâm, vừa vặn vuốt ve sầu vừa vặn thủ thỉ điều gì bại liệt. Nó đặt chân tới ngay sát, khẽ xin chào nhỏ. Đứa đàn bà thấy Tiến ngay tắp lự cười cợt tươi:
- Cậu cho tới rồi à, sao ni cậu đi ra trễ thế?
- Tại tớ chuồn buôn bán nãy giờ mới nhất xong xuôi, ngày hôm nay người tao mua sắm nhiều. Tớ buôn bán tinh khiết nhẵn luôn luôn nè.
Vừa thưa thằng Tiến vừa vặn giơ túi đeo phô trương trước mặt mũi.
- À, tớ trả cậu cuốn truyện hôm bữa nè.
- Sao cậu ko đợi gọi xong xuôi bao nhiêu cuốn bại liệt luôn luôn rồi trả một thứ tự. Tớ với yêu cầu ngay tắp lự đâu.
- Hì hì, bên trên tớ kinh hoảng nhằm ở trong nhà lỡ làm mất đi á.
- Cậu này... - nhỏ các bạn thở nhiều năm rồi đột ngột thay đổi giọng hào hứng - Mà tớ với rubi cho tới cậu nè.
- Sao lại tặng tớ?
- Mẹ tớ bảo tặng cậu nhằm đem á.
- Thế thì tớ không đủ can đảm nhận đâu. Tớ ko biết lấy gì nhằm tặng lại.
- Không cần thiết đâu. Mẹ tớ tặng cậu vì thế trước khi cậu mò mẫm con cái mèo lại cho tới tớ nhưng mà.
- Nhưng... hình mẫu đấy đơn thuần vô tình thấy nó thôi. Còn hình mẫu áo này, cứng cáp nhiều tiền lắm.
- Thôi, cậu cứ nhận lấy chuồn, tớ với yêu cầu rubi gì cậu đâu. Cậu nhưng mà không sở hữu và nhận là tớ giận dỗi cậu luôn luôn đấy!
Thằng Tiến ấn định bụng tiếp tục kể từ chối tuy nhiên khi nhỏ Ly “chơi chiêu” giận hờn thì nó đành buông xuôi dự định. Nó nhận lấy cái áo rồi mang đi nhập theo đòi câu nói. của nhỏ các bạn.
Chiếc áo red color đô với in hình gấu Pooh đằng trước vô cùng phù hợp với dáng vẻ nó. Không ngờ u nhỏ Ly lại lựa chọn áo vừa vặn hắn cho tới vậy. Thằng Tiến tay vừa vặn vân vê cái áo mới nhất vừa vặn thưa nhập hạnh phúc:
- Cậu thưa với u cậu là tớ cảm ơn nhiều nha. Chiếc áo thiệt sự vô cùng đẹp mắt.
- Hì, cậu mến là được rồi!
Con mèo trườn bản thân lịch sự thằng Tiến, ngước lên với hai con mắt xanh ngắt, đựng lên vài giờ đồng hồ meo meo ăm ắp yêu thích.